신성일과 딸기 우유 (Diễn viên Shin Seong-il và hộp sữa dâu tây)
결혼 첫해, 남편은 귀농하겠다며 회사를 그만두었다. 잦은 야근과 주말 근무에 지친 걸 알았지만 상의도 없이 결정하다니, “미안해, 더는 버틸 자신이 없었어.” 사과하는 남편보다, 좋은 직장 다니는 신랑 얻었다며 부러워하던 친구들이 먼저 떠올랐다. ‘그들에게 뭐라 하지?’ 창피한 마음에 화가 났다.
Năm đầu tiên sau khi kết hôn, chồng bảo sẽ quay về quê sống và đã nghỉ việc. Bản thân tôi cũng biết rõ chồng mệt mỏi khi phải làm tăng ca đêm và cuối tuần, nhưng sao lại không có một lời bàn bạc nào mà cứ thế quyết định chứ, “anh xin lỗi em, anh không đủ sức để gắng thêm nữa rồi.” Lúc này tôi nghĩ ngay đến bọn bạn luôn ngưỡng mộ vì tôi lấy được một người chồng có công việc tốt chứ chẳng màn đến ông chồng đang xin lỗi của tôi. ‘Giờ phải nói với bọn nó như thế nào đây?’ Cảm giác xấu hổ khiến tôi nổi giận.
시골로 이사 온 후 사이는 더 틀어졌다. 남편은 일용직 농부가 되었다. 생활비가 부족하다고 짜증내는 나를 위해 새벽에 외양간 청소 일을 하기도 했다. 나는 동네의 작은 목욕탕 카운터에서 아르바이트했다.
Chúng tôi càng bất hòa hơn sau khi về quê. Chồng tôi trở thành một anh nông dân làm công theo ngày. Vì tiền sinh hoạt thiếu trước hụt sau tôi đâm ra bực dọc. Vì điều đó chồng đã nhận thêm việc dọn dẹp chuồng gia súc vào mỗi sáng sớm. Tôi thì làm thêm ở quầy thanh toán của một nhà tắm công cộng nhỏ trong khu.
하루는 여탕에서 한 할머니가 나오더니 누군가를 찾았다. “혹시 남탕에서 머리 하얗고 신성일처럼 잘생긴 할아버지 나오는 거 봤소?” “아뇨. 그분이 누구예요?” “내 남편이라우.” 할머니는 자랑스럽다는 듯 밝게 웃으며 지폐를 건넸다. “딸기 우유 하나 주시우.” 할머니는 의자에 앉아 발그레한 얼굴로 딸기 우유를 만직작거렸다. 사랑하는 사람을 기다리는 일이 얼마나 즐거운지 느껴졌다.
Ngày nọ một bà cụ từ phòng tắm nữ bước ra như đang tìm ai đó. “Cháu có thấy một cụ ông tóc bạc đẹp trai như diễn viên Shin Seong-il từ phòng tắm nam đi ra không?” “Không ạ. Cụ ông là ai vậy ạ?” “Là chồng của bà.” Cụ bà nở nụ cười rạng rỡ đầy vẻ tự hào và chìa ra một tờ tiền “Lấy cho bà một hộp sữa dâu nhé.” Cụ bà ngồi xuống ghế cứ thế mân mê hộp sữa dâu với gương mặt ửng đỏ. Tôi cảm nhận được việc chờ đợi người mình yêu là một việc đầy niềm vui sướng.
한참 후 남탕 문이 열렸다. 중풍으로 몸이 불편한 할아버지가 목욕 관리사의 부축을 받으며 나왔다. 할머니는 벌떡 일어나 달려갔다. 그러곤 할아버지를 조심스레 앉힌 뒤, 목도리를 둘러 주고 딸기 우유에 빨대를 꽂아 건넸다. 할머니에겐 아픈 남편이 아니라 여전히 멋진 남편이었다. 부끄러운 마음이 들었다.
Mãi một lúc sau cửa phòng tắm nam mới được mở ra. Một cụ ông với cơ thể không còn nhanh nhạy vì chứng đột quỵ được quản lý nhà tắm dìu ra. Cụ bà đứng bật dậy và chạy đến. Sau khi dìu cụ ông ngồi đâu vào đấy, bà quàng khăn vào cổ cho ông và cắm ống hút vào hộp sữa dâu rồi đưa cho ông. Trong mắt bà cụ ông vẫn mãi là một người chồng bảnh bao như xưa chứ không phải là một người đau ốm. Tự nhiên tôi thấy thẹn lòng.
그날 저녁, 그간의 미안함을 담아 정성스러운 저녁상을 차렸다. 그리고 딸기 우유를 올려놓았다.
Tối hôm đó, tôi tận tình chuẩn bị bữa tối cùng với cảm giác hối lỗi của mình. Và tôi còn đặt lên bàn một hộp sữa dâu.
최미정 님
Choi Mi Jung
출처: 좋은 생각
Nguồn: Tạp chí Nghĩ đẹp
ml dịch